Nàng có cái tên đậm chất nông thôn: Bưởi! Bưởi đẹp,
vẻ đẹp thuần nông. Bắp chân to, háng rộng, mông chành bạnh lấn chiếm và đặc biệt cặp vú cao và sừng sững lúc nào cũng thách thức thách thức.
Nàng lấy chồng làng bên năm mười bảy tuổi. Các cụ nói chẳng sai, tốt mái hại trống. Chồng nàng cảm chết năm nàng mới hăm bảy tuổi.
Bọn đàn ông nhà quê chịu thế quái nào được khi một ả gái goá cứ ngồn ngộn ngồn ngộn mà lại chính chuyên. Chúng làm mọi cách tán tỉnh bóng gió, ỡm ờ hoặc đến nhà nàng ngồi lỳ đặt gạch hòng chiếm chỗ.
Nàng kệ mẹ, vẫn cứ nhẹ nhàng có, thô thiển có gạt mẹ chúng ra một bên không đếm xỉa gì và ngực tấn công mông đột kích một cách công khai ngồn ngộn hơi thô thiển và tức anh ách.
Sự tử tế và chính chuyên luôn có giá đặc biệt cho dù có muôn lời đồn thổi từ đám đàn ông rỗi hơi mồm thối. Chúng tung đủ tin về nàng cho đến một ngày, nàng cưới mẹ nó một ông cán bộ cấp cũng to to. Cơ bản là anh cán bộ mặt lừ lừ, rõ cao to đen hôi, đô con đến phát sợ, cái xe thể thao anh ta đi cũng đẹp đến phát sợ ở cái làng quê yêu dấu này....
Nàng lấy chồng, một tấm chồng ra tấm chồng bõ công chịu đựng những lời gièm pha đồn thổi.
Lấy chồng cho đáng tấm chồng, bõ công những lúc phòng không một mình!
Nguồn: Tre làng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét